CƠ HỘI TUỔI TRẺ… chia sẻ từ một kỹ sư chuyên gia pháp lý dự án xây dựng. Đây là một bài chia sẻ rất hay, kinh nghiệm quý phải đánh đổi bằng một quãng đời trải qua mới có được, GXD xin giới thiệu với bạn đọc.
Mười năm trước, lần đầu tiên tôi được lên sóng truyền hình quốc gia khi là No1 của Đại học Kiến Trúc TP.HCM tham gia chương trình Rung Chuông Vàng, lần ấy đội chúng tôi thất bại.
Quân tử phục thù 10 năm chưa muộn, lần này tôi tham gia chương trình Cơ hội cho ai, đáng tiếc vẫn là một thất bại, dù chỉ là một phiếu ở vòng bình chọn khán giả. Xem ra có vẻ tôi không được có duyên với VTV3….
Tôi đã theo dõi Cơ hội cho ai ngay từ mùa một, nhìn những bạn trẻ tham gia chương trình mà tôi như thấy bản thân mình. Những người trẻ khi mới ra trường đều khát khao được cống hiến và thiết thực nhất là có một công việc lương cao và có cơ hội thăng tiến về chuyên môn. Nhưng cũng như bao nhiêu lớp thế hệ trẻ, tôi cũng có những tật xấu mà bản thân mình chẳng thể nhận ra lúc đó.
Một thời gian khá dài làm trong doanh nghiệp nhà nước tôi bị tiếng là hay gây sự (tôi tranh luận không nể một đồng nghiệp nào dù có lớn tuổi hơn), hiếu thắng và xem nhẹ lãnh đạo. Suy nghĩ một chiều của tuổi trẻ rằng cách vận hành công việc theo kiểu các anh lớn là lạc hậu, kém hiệu quả đã làm tôi có những hành động không nên, nhiều lúc tôi còn thầm nghĩ cách làm việc như vậy thì cách tốt nhất để sửa đổi là “đập đi xây lại”.
Hôm nay không còn trong “biên chế nhà nước”, tham gia các dự án, công việc pháp lý dự án… và trải đời hơn rồi tôi mới thấy thấm những gì anh em khi xưa trăn trở. Cách làm việc của họ có thể không hiện đại, khoa học nhưng ở đời ngoài việc làm ra thì còn có những yếu tố làm nên thành công khác.
Thật ra tôi cũng chỉ muốn cống hiến hết sức lực và trí tuệ của minh nhưng lại chọn phương cách sai lầm là cứng nhắc, hung hăng, hay người đời thường gọi là ngựa non háu đá. Tôi thấy những điều trì trệ, sai lầm nhưng tôi đã chọn cách lố bịch, nhố nhăng để chống lại nó. Và chính điều đó đã khiến tôi đã tự bỏ qua những cơ hội tốt khác cho tương lại của mình vì những quyết định thiếu tỉnh táo và khôn ngoan ấy.
Nếu có thể rút ra bài học thì tôi chỉ có thể tự nói với mình là phải tận dụng và chắt chiu từng cơ hội đến với mình bằng cả trí tuệ và sự khôn ngoan, tô không dám khuyên ai nhưng còn trẻ – 2x – thì hãy như vậy.
Tôi đã 30, thực sự nếu tôi may mắn có một người dẫn đường đủ tầm chỉ bảo thì có lẽ tôi sẽ còn làm được nhiều hơn với những năm 20 của mình, hay người đời thường bảo là cái duyên may mắn tìm được một vị Minh chủ. Làm trai tráng khi đã xác định sau này mình là hạng tướng, soái thì ngoài đi tìm cơ hội công việc là một nhẽ, còn lại cái quan trọng hơn là đi tìm Minh chủ. Nếu không làm được thì có trong tay bao nhiêu chiến binh thì cũng chỉ dừng ở mức võ biền Tống Giang và hội Lương Sơn Bạc….
Cuộc đời của mỗi con người là do chính mình viết nên, tôi hay bạn một khi đã quyết định thì phải luôn sẵn sàng đón nhận mọi kết quả. Nếu kết quả đó có không mỹ mãn thì vẫn phải đứng lên bước tiếp. Qua thời gian mọi thứ đều có thể phai nhạt, lụi tàn kể cả chiến thắng hay thất bại, chỉ riêng có khát vọng về tương lai của con người là mãi mãi.
Tôi và bạn – những người trẻ, chúng ta sẽ tiếp tục cuộc hành trình để khẳng định mình, vì tôi tin những người thuộc thế hên chúng ta sẽ làm được. Xin mượn lời bài hát Bài ca hy vọng của Nhạc sĩ Văn Ký: “Về tương lai , ngày quê hương Màu xanh áo mới chứa chan niềm tin …”
Bài chia sẻ từ Facebook Ths LS KS Trần Nghĩa (Anh Tư) chuyên gia pháp lý dự án, admin Fanpage Góc nhìn pháp lý xây dựng.
Thảo luận mới nhất